Tro Tàn
Thân tôi ở chốn hư vô
Chỉ là một nắm đất thô
tầm thường
Nhờ tình Ngài đã đoái
thương
Nặn nên thân xác thịt
xương con người
Tôi vui sống dưới mặt
trời
Thênh thang mặt đất
đầy vơi tình người
Buồn vui với kiếp rong
chơi
Say sưa tìm kiếm cõi
đời mong manh
Đời tôi chỉ biết loanh
quanh
Bạc tiền với chút lợi
danh hão huyền
Say mê lạc thú, uy
quyền
Chẳng bao giờ đủ chẳng
thôi kiếm tìm
Tôi ôm ấp chúng vào
tim
Đưa lên đầu tựa triều
thiên tôn thờ
Quên đi thân phận đất
thô
Đã từng ở chốn hư vô
thủa nào
Hôm nay trời đất lao
xao
Nhắc tôi thầm nhớ đã
vào lễ Tro
Trên gian cung thánh
nhà thờ
Một màu tim tím đợi
chờ nhớ thương
Nhớ đất thô quá tầm
thường
Vậy mà Ngài đã đoái
thương tạo thành
Nhớ cõi đời chốn mong
manh
Để thân nương náu bên
Ngài mà thôi
Thương cho thân phận
đời người
Mong manh như cánh hoa
tươi ngoài đồng
Sáng còn khoe sắc tươi
hồng
Chiều về rũ cánh thảm
thương hoa tàn
Bỏ triều thiên ánh huy
hoàng
Tôi đi nhận lấy tro
tàn đời tôi
Chỉ như một cánh hoa
rơi
Rưng rưng nhớ lại phận
tôi nghèo nàn
Xếp hàng thứ tự nghiêm
trang
Người đi tưởng nhớ
thân tàn hoa rơi
Thoảng nghe nhạc khúc
chơi vơi
Người ơi hãy nhớ thân
người : bụi tro
Nhà Quê
lấy bút hiệu khác đi, Nhà Quê nghe sao ấy
Trả lờiXóa