Gửi
các bạn,
Vậy là mình đã “dùng” hết
sáu mươi ba năm Chúa ban rồi. Ở tuổi này nếu thật lòng thì phải nhận là đã
già rồi tuy chưa già lắm. Có thể gọi là “già trung niên”. Tính theo ánh nắng mặt
trời chiếu trong ngày thì tuổi này chắc khoảng “5g15 phút chiều”. Có khi mũ bảo
hiểm đội trên đầu mà cứ đi vào đi ra kiếm. Chân chống xe máy thường quên gạt
lên, khiến ai đó đang đi đường cũng phải la ơi ới, tay chỉ chỏ. Chúc mừng năm mới
xin để đầu năm âm lịch, còn bây giờ ngồi than vãn một chút …cho vui.
Thân - PVĐài
SÁU MƯƠI BA
Sáu mươi ba tuổi già chưa
Mà như ngày đã nắng thưa về chiều
Tóc vừa lấm tấm muối tiêu
Da khô cũng đã ít nhiều
nhăn nheo.
Run chân chẳng dám leo trèo
Kè kè kính lão đeo vào tháo ra
Quên quên nhớ nhớ chuyện xa
Chuyện trong nhà cũng đi ra đi vào.
Hội hè đình đám ngày nào
Rượu bia đã chán ồn ào hát ca
Bạn bè đã thấy cách xa
Chân đi mỏi gối đường dài lưng đau.
Lái xe chẳng dám chạy mau
Ra đường cẩn thận trước sau trông chừng
Lên xe bus có người nhường
Chỗ ngồi già lão vẫn thường dành cho.
Nhà thờ kinh sách chăm lo
Hội đoàn tham dự hẹn hò việc chung
Ai đến thăm thấy cũng mừng
Chuyện xưa tích cũ vẫn từng đổi trao.
Hỏi thăm sức khỏe thế nào
Bệnh bao nhiêu thứ ra sao lúc này.
Nghe đồn bài thuốc nào hay
Mau đi tìm đến mua ngay về dùng.
Cơm ăn hai chén là cùng
Bụng chưa no đã xem chừng no hơi
Thích chơi với cháu nội thôi
Một già một trẻ thảnh thơi nụ cười.
Sáu mươi ba đã già rồi
Chẳng bao lâu nữa cho đời nghỉ ngơi
Đời người như thể sông trôi
Đi đâu cũng chỉ biển khơi tìm về.
Trăm năm cũng một cơn mê
Bao giờ biển gọi thỏa thê cội nguồn
Tìm về với biển mênh mông
Tìm về với Đấng đợi sông tôi về.
Ngày đầu năm dương lịch
01tháng 01/2017
Nhà Quê
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét