Chủ Nhật, 15 tháng 6, 2014

NHỮNG NGƯỜI BẠN

GÓC LỚP 67 :



NHỮNG NGƯỜI BẠN

 Nếu như người bạn không đổi tên, chẳng bao giờ hai đứa được ngồi học chung 1 bàn. Từ đó mà hai thằng trở nên thân thiết, có những việc để kể lại

 Đó là niên học 1969-70, năm lớp đệ Ngũ. Đầu năm học, bài vở chưa có là bao, nên hắn hay đọc lén truyện trong  giờ học riêng, những cuốn truyện còn đọc dở trong dịp hè vừa qua. Hễ thấy thầy giám thị bước ra khỏi phòng học chung là hắn gấp sách học lại, dở hộc bàn lên, lấy truyện ra đọc tiếp. đọc cách say và thích thú, lâu lâu lại tủm tỉm cười. Một hôm hắn nói nhỏ với mình

- Đọc không ? Hay lắm !

Mình từ chối vì tính tình khờ khạo cũng  có, vì sợ rằng lỗi kỷ luật v. v…,

Phần vì mình đã đọc truyện bao giờ đâu. Đọc xong, bạn ấy lén đưa nhanh cho mình

- Giấu đi mà đọc

Mình đã cầm lấy và đã đọc. Quả là vui và hay !

Truyện kể về đám trẻ thôn quê thanh bình, tuổi đang lớn, thích vui chơi nô đùa, nhiều trò nghịch ngợm.  Chúng rủ nhau bắt dế ngoài đồng, đổ nước đầy vào những cái lỗ to bằng ngón tay út có đâu dó quanh vườn, mà bên trong  hang , biết chắn là có chú dế cơm mập ú. Gặp nước, chúng phải bò ra miệng lỗ là cái chắc. Thế là chộp thật nhanh 

Chán trò chơi buồn tẻ, chúng lại rủ nhau trèo cây bứt qủa, trèo vườn hái trộm; hay là xịt chó trong  sân để chúng sủa vang rồi cùng cắm đầu chạy. Đêm trăng chúng chơi trò trốn tìm làm náo động cả làng quê yên lành. Rồi một ngày tình yêu ló dạng. bắt đầu biết tương tư, nhớ nhớ, thương thương … Đó chính là tập truyện Thằng Côn, thằng Vũ, con Thúy của tác giả Duyên Anh.

Cám ơn bạn Phạm văn Đài. Nhờ “thằng Côn, thằng Vũ, con Thúy” mà mình mới biết đọc truyện là thế nào, và lợi ích của việc đọc truyện ra sao.

Mình còn nhớ bạn có sở hữu 1 cái máy chụp hình hiệu Pentax rất dễ sử dụng. Mỗi lần lớp đi picnic hay đi trại qua đêm, bạn thường mang theo. Hai thằng chụp chung rất nhiều, khi chụp bạn Bá còn có thêm bạn Đông, bạn Chánh (cha Phê rô Nguyễn văn Chánh)

Những kỷ niệm xưa vẫn còn đó, không phai mờ theo năm tháng, nay nhà lại ở gần nhau. Khi nhà bạn hay nhà mình có việc mà không gặp mặt thì gọi :

-   A lô,

-   Nghe đây, 

-   Trưa nay nhé,

-   OK !

Sống tình bạn đến đầu bạc răng lay vẫn còn thú vị



Viết xong ngày 15/5/14
Trần Quốc Đệ (đã ký)

Phạm văn Đài (đã duyệt và đánh máy)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét